Miền Trung ơi! Nhựng cơn bạo gần, bạo xa.

Người Kỳ Anh -

Lũ Miền Trung - Nỗi lòng tháng 8
Phan Quang Phóng

Miền Trung ơi! Tháng tám đón thu về
Cứ thấp thỏm nhiều đêm nằm nỏ ngủ
Khi quê hương lại đến mùa mưa lụ
Quê mình, nhựng cơn bạo gần, bạo xa.


Năm tháng tuổi thơ dừ cụng đạ đi qua
Nhưng ký ức chưa một ngày phai nhạt
Mái nhà xưa, vách bằng phên giột nát
Đêm gió về...mọi thứ chợt mong manh.

Bên đèn dầu Cha ngồi thức năm canh
Mẹ ôm con, trông răng trời mau sáng
Níu chạc, buộc dây tận trời chập choạng
Ló chưa phơi, mà nước giột quanh nhà.

Bếp tứ tung, rộn tiếng vịt, tiếng ga
Bạo thổi lộng phên, hồi sau đốc mái
Nước ngập nền, cót kê đi, kê lại
Lút vườn rau Mẹ chăm chút, vun trồng.

Sớm mai dậy, chộ trắng khắp cánh đồng
Đường đi học lội tận ngang trốc guí
Cha vác vó đi khi trời đưng túi
Kéo cá tận chiều cựa cống, bờ sông.

Mẹ lại sụt sùi bòn mót chỉ uộng công
Mồ hôi cả năm dừ ông trời cướp sạch
Đợi ló khô, bán cho con mua sách
Dừ bạo về tay lại trắng bàn tay...

Cuộc sống dừ dù khá hơn mọi ngay
Nhà đạ móng cao, ngói Cừa chắc chắn
Nhưng gió bạo đưng còn nhiều lo lắng
Đất Miền Trung mùa lụt nỏ bình yên.

Vì khó nghèo cứ đeo bám triền miên
Gác sách bút là chọn đi thật ngái
Hà Nội, Sài Gòn chưa hẹn ngày trở lại
Một nắng hai sương, gió rát, đất cằn.

Những người Miền Trung mưa nắng tảo tần
Vẫn sống cùng với thiên nhiên hung dự
Chúng con rời quê, đến mùa mưa lụ
Lại quặn lòng nhựng đêm trắng miền xa

Chỉ trông răng mùa bạo đến, rồi qua
Thật bình yên cho quê mình Miền Trung
Chỉ ước cho nhựng người Cha, người Mẹ
Đất Miền Trung với chân cứng đá mềm.

Người Kỳ Anh

CHIA SẺ NGAY:

BÀI MỚI

 
Copyright © Người Kỳ Anh. Designed by NguoiKyAnh