Tra rồi, Tết về nhớ tiếng sắc bùa, nhớ nồi thịt lợn đông - Cù Lú




Nhoáng một cấy đạ hết năm hết tháng
Tết đìn nơi ta vẫn cặm cụi đi mần
Và cha ơi nghị răng mà buồn
Tra hết rồi còn tết nhít chi nựa

Nhoáng cấy Tết đà tràn ngoài cựa
Ta vận ở nơi xa cặm cụi nhớ cố hương
Mai mốt đây người về vui kẻ ở buồn
Tết nhít chi , tết nhít chi rứa hẻ



(Ai đưng về, chuẩn bị về, kể ta nghe cấy mổ :) )

Mình ở Kỳ Văn, quá khứ ngày nhỏ nhựng lần chờ Tết, khung bao giờ quên được là tiếng trống Sắc bùa. Nhựng đêm mùa đông đói rét cắt da xẻo thịt, ngồi trùm chăn học bài bên ngọn đìn dầu heo hắt. Mà ngủ gật lên gật xuống. Rứa nhưng cuối tháng 11 âm, khi ngài ta tập Sắc bùa, chi cần nghe tiếng trống thôi là như uống Vigra, học vô sinh gớm, khung ngủ rục ngủ riệc chi cả. Và chà, là khi nớ nghe sắc bùa là nghị ghin đìn tết rồi. Nghị được ăn bính chưng, được nghỉ học, khung phẩy đi dự trâu, có ấu mới, có tiền mừng tuổi...chao ôi, hần sướng. Nghị thôi mà nác ménh chảy ướt sách ì, rứa là học vô suột suột. Tụng tụng cồng, tà rụng tụng cồng. Đó, tiếng Sắc bùa rứa đó. 



Nhưng cù lẹ, cấy mần ta nhớ nhít, những ngày tết đói khổ của trị con ấy là: Nồi thịt lựn đông. Nôi thịt lựn đông, ngồi coi mẹ xắt, coi mẹ nấu mà chảy nác méng vì không được ăn. Rồi sau đó trong bựa cơm chỉ được ăn méng da, méng tép mợ. Ngồi xỉa răng mơ đến 30. Mẹ treo thịt lên gióng, đi dự trâu về chạy vô đứng ngông lên coi cù chộ nùi thịt đó nựa khung...rôi nói răng lâu đến 30 đê mà ăn thịt rứa he, lâu rứa lắm he, huhu.̀...

Và cha ơi, khung biết vì răng, không phải vì đói, mà có thể vì nhựng năm tháng ấy chỉ đi qua mụt lần trong đời. Khắc quá sâu trong tâm khảm, trong yêu thương. Mà cứ tưởng mới bựa qua. Da diết khiếp. Da diết khiếp quá đi thôi.
__

Tết đến, Cù Lú viết những dòng cảm xúc trên fanpage facebook Hội Đồng Hương Kỳ Anh, và cả bài ni nựa: Ở quê chừng ni e rét run râu ì hè...

Người Kỳ Anh


CHIA SẺ NGAY:

BÀI MỚI

 
Copyright © Người Kỳ Anh. Designed by NguoiKyAnh