"KHÚC HÁT SÔNG QUÊ" - Trần Hồng Quân

Người Kỳ Anh - Mười năm cho một bài thơ nằm nguyên trên gác kệ, giờ đây nó đã không còn trọn vẹn nữa. Quê hương cũng đã khác xưa.

 "KHÚC HÁT SÔNG QUÊ"

 Trần Hồng Quân


 Em có biết? Quê anh có một dòng sông 
 Chiếc cầu bắc qua, suối rì rào ca hát 
 Nơi đầu nguồn, mây ngàn bát ngát 
 Gió vẫn reo vui tha thiết đợi em về. 

Em đã bao giờ, nghe khúc hát sông quê
 Luống cày của cha, Rơm mạ vàng của mẹ
Anh đã lớn khôn, mảnh đất cằn như thế 
Em có ghé về nơi ấy một dòng sông?

 Tình yêu ơi! Em có hiểu cho không?
 Anh đã đứng trên cầu, Anh đã đợi 
 Dưới chân cầu, thời gian theo dòng suối 
 Trên đầu cầu, mây vẫn lững lơ trôi.

 Chỉ có tình yêu, không lay chuyển nữa thôi 
 Vĩnh viễn chờ em, đi cùng năm tháng 
 Mấy chục xuân qua, sống cuộc đời yên lặng 
 Có làn sóng nào? Cuồng nhiệt thế đâu em? 

Để bây giờ anh sống giữa quê hương 
 Nơi con nắng, thiêu khô bờ bải tắm 
 Nơi ấp ủ, một tình yêu sâu lắng!
 Cứ đợi em về, nơi ấy một dòng sông. 

 "Khúc hát sông quê", dào dạt nỗi nhớ mong 
 Tím trời hoa sim, cũng một màu thương nhớ 
Lũ trẻ thơ, theo đàn bò gặm cỏ
Tiếng suối rì rào, tha thiết gọi tên em.

 Nếu có một ngày, em ghé lại Kỳ Anh 
 Em mới biết sông quê, đang nghiêng mình đổi mới 
 Áo trắng thơm, trên đường em đi tới 
 Bước chân em, nào kịp với thời gian? 

 Vùng Thượng ở đây, trên bát ngát rú ngàn
 Có tiếng chim ca, giữa vườn hoang dã
 Mời em đi, ta trở về miền hạ 
Biển Kỳ Xuân, tôm cá vẫy vùng.

Đất Kỳ Phương, chín cô gái anh hùng!
 Một trăm bẩy mươi năm rồi, lịch sử!
O Nhẫn với câu hò, cùng điệu buồn tha thứ 
Sóng vẫn vỗ về, nơi cữa bể Bích Châu. 

 E lệ ánh mắt, rồi nhìn vào trong nhau
 Cho xuyên suốt Đèo Ngang
Để qua cầu Sông Rác. 
 Và chót vót, trên vùng cao Thượng, Lạc 
 Kỳ Lợi đường xa, Vũng áng phía chân tàu.

Đất Kỳ Anh, vẫn lắm gió, mưa nhiều 
“Nơi chảo lửa túi mưa” đã bao đời vẫn vậy 
 Em có thấy không? Quê hương anh, đang đổi mới 
Đứng vươn lên cho Vũng áng tươi màu.

 Cho điểm hẹn đông vui, miền du lịch Mũi Đao 
 Cho Đoàn xe nối đuôi nhau, từ bạn Lào về Xứ Nghệ 
 Đất Kỳ Anh, đã bao đời dâu bể 
Nay xanh tươi áo đẹp giữa đời thường. 

Đã bao giờ, nghe khúc hát một lần thương 
 Nghe sóng biển rì rào, dưới chân tàu Vũng áng 
 Quê hương anh, nay trở thành điểm hẹn
 Em có ghé về, nghe "khúc hát sông quê".

 Bát nước chè xanh, trong ánh nắng trưa hè 
 Vẫn thơm mãi, hương thơm đồng nội 
Đã một lần ghé qua, xin em đừng vội 
Để cảm nhận đôi điều về "khúc hát sông quê"./. 
 Kỳ Anh 07/4/2006.
Người Kỳ Anh

CHIA SẺ NGAY:

BÀI MỚI

 
Copyright © Người Kỳ Anh. Designed by NguoiKyAnh