THƯƠNG VỀ NƠI ẤY QUÊ TÔI
Kính tặng những người con đất mẹ Kỳ Anh
Cao Quang Vinh
Đi xa mong đợi ngày về
Chưa về mong nhận tin quê để mừng!
Mây bay mấy dặm mây ngừng
Mà sao mây lại vội vàng mây ơi?
Kỳ Anh - Hà Tĩnh ? Gửi lời thương yêu!...
Quê xưa mỗi sớm, mỗi chiều
Biển cho tôm, cá...dập dìu chợ quê
Rau xanh, cây, trái sum suê
Tình người thân thiện, tràn trề niềm vui
Tin quê sao thấy ngậm ngùi
Bữa ăn thiếu cá? Cuộc đời khổ thay
Biển khơi sóng vẫn đêm, ngày
Nước xanh, cát trắng, hết say lòng người?
Biển kia đã nhiễm độc rồi
Cá tươi, mực nhảy... ai nguời dám ăn?
Dân tình lâm cảnh khó khăn
Hủ mắm, hủ ruốc... khi cần phải mua
Ngày xưa từ biển làm ra
Nay biển bị nhiễm xi a nua (cianua) mất rồi
Ngư dân nhìn biên bồi hồi
Lưới treo, thuyền đậu, buồn ơi là buồn!!!
Mong ngày sóng đẩy thuyền lên
Biển kia sáng lại ánh đèn khơi xa
Mong ngày hạt muối làm ra
Chắt chiu giọt nước biển nhà yên tâm
Mong mùi mắḿ, ruốc tỏa hương
Cá, tôm đầy chợ, bữa cơm ngon lành
Mong thời gian hãy trôi nhanh
Biển quê trở lại hiền lành như xưa
Mong sao chất thải trên bờ
Không mang độc tố, nhiễm vô hoa màu
Mong rằng mấy vị cấp cao
Hãy nghiên cứu kỹ, nông sâu cho tường
Đừng nghĩ: dân kém, coi thường
Bảo dân ăn cá, ăn tôm nhiễm chì
Dụ dân cứ tắm biển đi
Vì dân mắc bệnh, việc gì mấy ông???
Thôi thì tránh biển về sông
Bắt cua, bắt tép trên đồng kiếm ăn
Thời gian dài bảy mươi (70) năm
Biển mới hồi phục, biết ăn cái gi?
Quê mình lắm chuyện nhiêu khê
Trách ai sao rước Tàu về làm chi?
Tưởng rằng đuổi được đói đi
Quê lên Thành phố, ai dè khổ hơn!
Chửi cha cái bọn lú hồn
Đầu tư, phát triển mà quên môi trường
Bao gian khổ, đổ dân thường
Bao nhiêu thế hệ, gần đường ung thư
Thương cha, thương mẹ bây giờ
Thương con, thương cháu non tơ chung đường
Đây là bài học máu xương
Dân sinh - cuộc sống - môi trường - đầu tư./.
Tháng 8/ 2016, Cao Quang Vinh
Người Kỳ Anh