THƯƠNG QUÊ
Xa quê lâu lắm chưa về
Hôm qua nhận được tin quê mà buồn!
Cá, tôm chết trắng một vùng
Ngư dân, thuyền, lái để không trên bờ
Nguyên nhân do Phọc Mô Sa
Thải chất độc hại chảy ra biển mình!
Hải lưu lan tỏa Quảng Bình,
Thừa Thiên, Hà Tĩnh quê mình cùng chung
Dân chài lâm cảnh khốn cùng
Biết tìm đâu được con đường sinh nhai???
Xuống biển, biển đã chết rồi
Lên bờ còn khổ gấp mười mà́ thôi!
Rác thải chôn, đổ khắp nơi
Gieo bao độc tố ở nơi thượng nguồn
Lâu ngày thấm, ướt ruộng vườn
Cây trồng nhiễm độc, ao, chuồng hết nuôi!
Sinh ra kiếp một con người
Phải ăn, phải uống, sinh sôi giống nòi!
Giờ đây phó thác cho Trời
Còn đâu dám quyết như hồi ngày xưa
Đời mình chẳng nói làm chi
Đời con, đời cháu, biết về đến đâu???
Một khi cá ở biển sâu
Lúa, gạo, rau, qủa...ăn vào chẳng yên
Chất độc cứ thải triền miên
Bao vây khói, bụi...bình yên sao đành??
Ngày xưa, vách đất, nhà tranh
Cọng rau, con cá, ngon lành bữa ăn
Ngày nay mang tiếng thị thành
Nhưng dân tình huyện Kỳ Anh vẫn buồn!!!
Nhưng dân tình huyện Kỳ Anh vẫn buồn!!!
Hỏi ai những kẻ không hồn
Mê đô la, tham nhũng cội nguồn lại quên??
Miệng cứ hô hào huyên thuyên
Lương tâm, trách nhiệm mà quên đồng bào ??
Giang tay đón bọn Tàu vào
Để dân hệ lụy, khổ đau khốn cùng!
Kêu Trời, Trời thấu hay không?
Biết kêu ai - giữa mênh mông, mịt mù????
Mê đô la, tham nhũng cội nguồn lại quên??
Miệng cứ hô hào huyên thuyên
Lương tâm, trách nhiệm mà quên đồng bào ??
Giang tay đón bọn Tàu vào
Để dân hệ lụy, khổ đau khốn cùng!
Kêu Trời, Trời thấu hay không?
Biết kêu ai - giữa mênh mông, mịt mù????
Tặng bà con Kỳ Anh
Cao Quang Vinh